LỜI YÊU THƯƠNG - HUỲNH LÂM BẢO YẾN - LỚP TRẺ 6

LỜI YÊU THƯƠNG

Huỳnh Lâm Bảo Yến – Bé Sim yêu quý của cô!!!

Con gái à! Có lẽ đây là cơ hội lần thứ 2 mà cô tưởng chừng như ngày đó con sẽ không trở về bên cô nữa...để đến bây giờ cô lại lần nữa viết ra những lời yêu thương từ sâu trong trái tim cô khi nghĩ về con!!! Có thể khi cô viết ra những điều này, con vẫn còn hồn nhiên và vô tư lắm, con sẽ chưa thể nào thấu hiểu được ý nghĩa của những lời cô muốn nói đâu con gái à! Tính đến thời điểm này, nếu không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra thì con đã học bên cạnh cô gần được 14 tháng rồi ý nhỉ...trong đó có 1 tháng con xa cô,xa trường và các bạn trong lớp,thời gian đó cô đã rất buồn và thấy nhớ con nhiều lắm,đây là những lời cô nói thật lòng chứ không phải là lời nói suông...và chính điều này cũng là bước mở ngoặc lớn nhất khi cô mới chập chững bước chân vào nghề Giáo viên mầm non với đầy nhiệt huyết và tình yêu vô bờ đối với mọi đứa trẻ. Chỉ trong phút chốc ,cô đã gần như sụp đổ và không biết rằng chuyện gì đã và đang xảy ra với cô nữa...trong cái ngày nhà trường tổ chức buổi sinh nhật cho các con, và ngày đó con cũng là nàng công chúa đáng yêu nhất của cô trong bữa tiệc ấy. Tiếp sau niềm vui chưa dứt là những gì sắp diễn ra mà cô nào hay biết...nhắc lại thấy cũng buồn, cô không cảm thấy buồn vì mình đã làm điều gì sai trái hay xấu hổ gì với mọi người...mà là cô buồn vì danh dự của cô đã bị xúc phạm, niềm tin yêu của cô đã bị phá vỡ...Cô không phải trách vì lời nói của con khi con kể cho mẹ nghe như thế...Cô biết rằng ba mẹ nào cũng đều rất thương con mình và không muốn con mình bị tổn thương nên mới như thế. Và không chỉ với ba mẹ con hay bất cứ ai chăng nữa...kể từ lúc con bước vào đời cô cũng là lúc cô trao hết tất cả tình thương của mình cho con và mong con khỏe mạnh, lớn khôn mỗi ngày là cô thấy vui lắm rồi! Và cũng không phải vì điều đó mà cô trở nên gay gắt hay tỏ thái độ gì đó không phải phép, mặc dù ngày đó cô cảm thấy mình bị tổn thương rất nhiều, chưa bao giờ trong đời cô khóc vì 1 đứa trẻ như con nhiều đến thế, cô thấy đau lòng và nước mắt cứ chực trào ra khi nghe mẹ con nói sẽ đưa con về, không học ở đây nữa và lập tức lên lớp bồng con về giữa cái nắng gay gắt của tháng 7 – khi con nhìn cô khóc mà ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đã và đang xảy ra...và bóng con khuất dần từ ngày ấy, để lại trong cô 1 niềm đau mà chắc không ai thấu hiểu được.

 

Chuyện gì đến thì sẽ đến mình không thể biết trước được, kể từ sau cái ngày ấy, cô luôn tự nhủ mình phải mạnh mẽ hơn nữa bởi cuộc sống này còn nhiều khó khăn và thử thách lắm. Đó cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời sựnghiệp của cô vấp ngã đau đến thế: Nếu yêu thương 1 đứa trẻ là có lỗi thì có lẽ tôi đã chọn nhầm nghề rồi sao???...

Thời gian trôi qua mỗi ngày, sau gần 1 tháng cô lại hay tin con sắp về lại ngôi trường này, thật sự lúc đó cô cảm thấy rất vui nhưng phần nào đó nỗi đau ngày đó chợt tái hiện ra trước mắt...cô tự nhủ : Lần này con về chắc sẽ sang lớp khác học và cô sẽ không nhận lại con nữa đâu...Cô nói thế không phải vì cô đã hết yêu thương con mà là cô không muốn ba mẹ đưa con về lại với cô khi niềm tin về cô không còn nữa, Cô càng không muốn phải chăm sóc con dưới ánh mắt dè chừng và lo sợ cô sẽ đối xử với con như thế nào.

Con gái à! Tình yêu của cô trước đây, hiện tại và sau này đối với con vẫn sẽ không thay đổi... Cô sẽ không quan tâm người ta nói gì hay nghĩ gì về mình nữa, cô chỉ làm đúng với trách nhiệm và lương tâm đạo đức của 1 nhà giáo mà thôi! Cô chỉ mong mọi người hãy sáng suốt và suy nghĩ vấn đề đơn giản, hòa nhã hơn mà thôi...

Về con ,cô chẳng biết phải nói gì để diễn tả hết đặc điểm và tính cách của 1 cô bé như con nữa,con giống như Bà cụ non vậy đó...và điều đó cũng làm cô lo sợ sẽ đánh mất đi tuổi thơ trong sáng của con đó,  con gái à! Con rất chú ý và tiếp thu nhanh những gì cô dạy, đôi lúc con tỏ ra rất ngoan ngoãn và biết nghe lời cô nhưng cũng lắm khi con ương bướng và nghịch ngợm, con không nghe lời cô, chơi thì hay đánh bạn, lúc cô nói có khi còn đánh lại cả cô nữa cơ.. con biết mỗi lần như thế cô buồn và giận con lắm không? Đặc biệt cứ mỗi lần như thế, cô chỉ khẽ vào tay và đôi lúc tét vào mông con mấy cái thật nhẹ chứ không muốn làm con đau...vậy là con đã khóc um sùm, cố gắng nôn ra cho bằng được mới thôi…và hình phạt cô giành cho con là cô phớt lờ và giả vờ không quan tâm đến con nữa...chỉ 1 lúc thôi là con tự nín và đến đứng trước mặt xin lỗi cô. Vừa giận nhưng cũng thấy thương chi lạ...cô chỉ muốn ôm con vào lòng mà thôi!

Con gái à! Sắp thêm 1 tuổi mới rồi,con gái đã lớn rồi đúng không nào? Cô chỉ mong sao con luôn mạnh khỏe, vui tươi và ngày càng ngoan ngõan và biết nghe lời cô nữa nhé!

 Cô yêu con nhiều lắm !!!

Con của các Cô: Thu Thủy, Thảo Nguyên, Phương Uyên

 

Tin liên quan

Bình luận