LỜI YÊU THƯƠNG - NGUYỄN DƯƠNG TRÍ - LỚP TRẺ 5
LỜI YÊU THƯƠNG
Nguyễn Dương Trí, cậu học trò bé nhỏ của cô !
Những ngày đầu tiên đi học con khóc rất nhiều, chẳng chịu vào lớp đâu, con ăn hay nôn, đến giờ ngủ trưa con khóc đòi về không chịu ở trong lớp, vì sợ làm các bạn thức giấc nên cô đành bế con ra ngoài dỗ nhưng chẳng ăn thua gì, con kéo tay cô chạy quanh hành lang khóc đòi cô dẫn về, một vài ngày sau con đỡ hơn nhiều, con chịu ở lớp, nhưng cô phải bồng trên tay con mới ngủ cơ, thả xuống giường một cái là con tỉnh liền, con nằm trên người cô con mới chợp mắt được một tí là con bật dậy Cô bồng Mon đi, cô vờ đáp Cô đang bồng nè, Mon ngơ ngác Cô bồng chi lạ rứa ? thế là cô lại đứng dậy ru con ngủ.
Vui thật nhỉ, mới đó thôi, cậu học trò khóc lóc đòi về ngày nào giờ đây đã giỏi hơn nhiều rồi, con vui vẻ đến lớp, chơi hòa đồng cùng bạn, ăn ngủ cũng tiến bộ hơn rất nhiều. Con tự lập trong một số việc như : tự đi cầu thang, cất cặp vào tủ theo kí hiệu, tự thực hiện vệ sinh cá nhân… Có một điều không thay đổi ở con là từ lúc đi học đến giờ con nói rất nhiều, trưa nào các bạn ngủ hết rồi con cũng nằm nói bi bô đủ chuyện, cô cố gắng nghe xem con nói gì nhưng đành chịu vì những câu chuyện không đầu không đuôi của con hay những câu hỏi Cô làm chi rứa ?, Cái chi rứa cô….
Tuy hơi nhỏ con chút xíu nhưng con rất biết giúp đỡ cô, mỗi lần ngủ trưa dậy là con giúp cô cất gối và gọi bạn dậy, con giỏi lắm đấy Mon à !
Thời gian tới, cô mong con mau ăn chóng lớn, luôn ngoan và nghe lời ông bà ba mẹ con nhé !
Yêu con!!!
Cô của con: Thọ, Liên, Ngân